Chút tình lặng lẽ

Tặng những cảm xúc bâng quơ
 
Cho cơn gió đến thôi buồn
Cho hạt mưa bay thôi nhớ
Cho chút tình chớm nở vội tàn phai.
 
Có những tiếng nói cất mãi chẳng nên lời,
Thành câu được, cũng dỡ dang không trọng vẹn.
Tôi đã yêu người đến tận cùng nỗi nhớ
Để vắng xa rồi chỉ còn lại mình tôi.
 
Tôi ôm nắng vào lòng nghe vụn vỡ
Từng giọt rơi trong hiu hắc lặng thầm,
Không rực rỡ vàng tươi mà trong ngần và mặn đắng.
 
Ánh mắt người nhìn tôi ẩn một điều gì,
Trong giây lát nhưng chắc là mãi mãi.
Có cách nào làm rơi rớt cả thời gian,
Để tôi quên những điều không nên nhớ?
 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét