Con xin lỗi...

Bất chợt vào một khoảnh khắc nào đó con đã thấy mình là một người rất vô tâm. Con tự trách mình tại sao lại để hình ảnh của mẹ trong con không còn rõ nét nữa, con đã đánh mất cảm giác ấm áp từ đôi tay, từ cái ôm của mẹ từ bao giờ!?.

Tám năm về trước, một nữa tình yêu thương lớn nhất của con đã không con nữa. Nhưng phải đến giờ con mới cảm nhận được trọn vẹn sự mất mát ấy...Con biết rằng mình sẽ phạm phải rất nhiều lỗi lầm, và con sợ rằng mình không đủ mạnh mẽ để vượt qua. Con cần lời khuyên, cần sự bao dung của mẹ!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét